Lan không quen bị người khác nói nặng lời nên cô đã dỗi và bỏ về nhà bố mẹ đẻ
Phải nói là cuộc sống hôn nhân thời kì đầu của tôi và Lan rất hạnh phúc. Còn rất nhiều chuyện khác giống như vậy nữa.Lan ốm nghén nên người mỏi mệt và rất yếu. Tuy đây không phải là kế sách lâu dài.
Tôi đành phải một mặt thì yên ủi mẹ. Thật đúng là động vào tổ ong. Có một lần cô đi hội tụ với bạn bè đến tối khuya mới về. Thấy thế mẹ tôi lại càng tức giận. Mẹ tôi không yên tâm để người khác coi sóc cháu mà mọi việc bà đều muốn tự tay mình làm. An Nhiên. Chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý.
Bà ngăn không cho tôi đi đón cô về. Chúng tôi định thuê giúp việc nhưng mẹ tôi không đồng ý.
Nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy bản thân mình lực bất tòng tâm. Tôi biết chuyện ai đúng ai sai giữa họ không quan yếu. Sau mấy lần nói ý nói tứ bà liền đến thảo luận với tôi để Lan nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Tôi có cảm giác khôn cùng găng tay mệt mỏi! Cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Tôi quá hiểu tính cách của Lan. Mẹ tôi khôn cùng tức giận. Cô vừa phải đối phó với phản ứng ốm nghén lại vừa phải mặc đồng phục ngồi làm việc cả ngày.
Bà nói nhà chúng tôi không thiếu tiền. Lan làm việc ở ngân hàng. Bà muốn tôi làm mướn tác tư tưởng với Lan. Bà muốn tự mình chăm sóc con dâu. Mẹ tôi thấy mãi mà tôi không có động tĩnh gì bà liền trực tiếp nói với Lan nghĩ suy của mình.
Mọi chuyện xảy ra sau đó khiến tôi ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề. Vừa phải đối xử tốt với hai người họ. Rồi sau đó nói láo Lan những món đó là do tôi nấu cho cô. Mặt khác chờ đến lúc Lan tan làm đến văn phòng cô đón cô về nhà.
Chỉ đến năm ngoái sau khi Lan mang thai thì trong nhà mới có một chuyện xảy ra. Chờ đến khi Lan làm mẹ chồng và trông coi mọi chuyện ở góc độ của một người mẹ chồng. Chỉ có như vậy Lan mới vui vẻ ăn các món đó.
Tôi chỉ mong con trai chúng tôi lớn thật nhanh. Cô tức giận bỏ đi làm luôn mà không ăn sáng ở nhà cùng mọi người. Mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu vẫn không ngừng nảy sinh. Mẹ tôi cho rằng như thế không tốt cho thai nhi. Nhưng tôi thật sự không nghĩ ra có cách nào tốt hơn để duy trì sự hòa thuận yên ấm của gia đình mình nữa.
Cách nghĩ suy của mẹ tôi đã lạc hậu rồi. Ví như mẹ tôi phản đối việc Lan tự đi xe máy đi làm sau khi có thai. Nhưng mẹ tôi không bận tâm đến điều đó. Thế nhưng Lan cũng muốn tự tay mình chăm con để nuôi dưỡng tình mẫu tử. Lan liền tự mình đi xe máy đi làm. Trong thời điểm đang mang thai rất quan trọng này.
Lúc nào tôi cũng ở trong trạng thái găng như sắp lâm trận vậy. Lan tuyên bố sau này cô không muốn mẹ tôi can thiệp vào bất kỳ chuyện gì của cô. Cô bắt đầu quay ra trách móc mẹ tôi. Không cần quan hoài đến thái độ của mẹ tôi. Lại vừa không được đối tốt với người này trước mặt người kia. Bà nói gì cô đều không tiếp nhận; còn mẹ tôi cũng trở nên một bà mẹ chồng thẳng đi nói xấu con dâu với họ hàng thôn ấp.
Bà không kìm chế được đã trách mắng cô vài câu. Bà càng quan hoài hơn đến sức khỏe đứa cháu chưa ra đời của mình. Cứ thế tôi bị kẹt ở giữa mẹ và vợ.
Tôi bị kẹt ở giữa trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu và luôn phải đứng ra làm người hòa giải. Lan nghe xong rất tức giận. Lan hình như thay đổi thành một người khác. Lúc đó cô sẽ hiểu và thông cảm cho mẹ tôi. Cứ cách 1-2 ngày mẹ tôi lại đến nhà tôi nấu canh gà hoặc các món ăn bồi dưỡng cho Lan.
Chính trong khoảng thời kì ngắn ngủi vài tháng đó mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đã nảy nhiều chuyện không vui.
Tôi phải tìm cớ để mẹ tôi đi về trước khi Lan đi làm về. Hơn nữa chuyện này đến tôi cũng thấy không hợp lý. Để Lan vui vẻ ăn những món đó. Con trai tôi đang lớn lên từng ngày. Không nên sơ sẩy. Ví như sau khi Lan sinh con trai. Thanh niên đương đại trong tầng lớp hiện nay đều vừa mang thai vừa đi làm. Khi Lan mang thai được 4 tháng.