Chỉ có chữ T
Bằng những câu chuyện kể và bằng ca khúc “tủ” mà cha dạy cho cả ba ngày xưa. Anh nói một vài điều về những ngày đó cùng Thu Phương. Đệm cho “cô gái mùa thu” của mình quay về cùng những ca khúc thân thuộc: Dòng sông lơ đãng. Những ca khúc hit của Thu Phương chia đều theo chiều dài của đêm nhạc. Ngoài ca khúc song ca. Không tụ họp. Cho những ai muốn một lần thấy lại Thu Phương ngày xưa.
Nhiều nỗi nhớ hơn. Biển cạn. Với cây đàn piano. Không nói bằng lời. Tuy nhiên. Sau khi khuấy sân khấu với Về đây nghe em. Đặm đà hơn. Thôi anh hãy về. P dáng điệu để nhận dạng nhân vật chính của liveshow. Chào xinh tươi. Quê hương tuổi thơ tôi
Cô đẹp hơn. Gần như phải đến “phân khúc” Việt Anh. Thu Phương trên sân khấu không phải là Thu Phương của ngày xưa. Đó cũng là ca khúc bắt đầu cho một không gian âm nhạc khác đáng nhớ của Thu Phương - những ngày Làn sóng xanh. Nhạc sĩ Việt Anh cũng xuất hiện trên sân khấu và phá vỡ lề thói của mình.
Hà Anh Tuấn miêu tả tâm trạng của mình trước sự quay về của Thu Phương bằng ca khúc Chào em. Và đó cũng là không gian gắn liền với gia đình cô. Vẫn còn thiếu nhiều cho một cái tên Thu Phương. Không phải là gia đình riêng. Đây là thời đoạn giọng hát của Thu Phương “tấn công” mạnh mẽ vào Nam.
Nhất là trong những ngày sóng gió của cuộc đời” - cô tâm tư. Là Mắt buồn … nhưng cảm xúc thì đã đủ cho một lần trở về. Điều đó được thấy cả trong giọng hát của cô. Nước mắt khiến cô bị vấp khi “vào” ca khúc Hoa tím ngày xưa. Ngủ ngoan nhé ngày xưa. Sau điệp khúc “ngày ấy đâu rồi” của ca khúc Quê hương tuổi thơ tôi.
Tình yêu của cô. Đánh rơi bên hồ
Biển - nỗi nhớ và em và ca khúc mới của Trần Lê Quỳnh - Trăng dưới chân mình. Còn có thà hạt mưa bay. Ca khúc Đêm mộng mị phố đã khép lại đêm trở về. Đó là ca khúc nhạc ngoại Unbreak my heart. Dưới là “năm ô cửa mùa thu” biểu tượng cho năm không gian âm nhạc. Mang nhiều trải nghiệm hơn và cũng hoài niệm. VÕ HÀ. Là sự hoài niệm với Cô gái đến từ bữa qua. Khán phòng hí trường Hòa Bình không còn chỗ trống.
Hai khách mời của liveshow là Hà Anh Tuấn và Đàm Vĩnh Hưng đã xuất hiện cùng cô trong chủ đề này. Đặc biệt là ca khúc Bang Bang khiến cả khán phòng hát đệm cho cô.
“Đó là những ca khúc đã theo Phương như tri kỷ. Không gian âm nhạc của lần trở về bắt đầu bằng hai câu hát trong ca khúc Dòng sông lơ đãng - ca khúc sau bao năm tháng vẫn đi cùng cái tên Thu Phương - để rồi ngay sau đó là hồi ức. Không dồn dập. Và anh. Biển chờ. Còn Đàm Vĩnh Hưng hát một ca khút hit của cô là Có phải em mùa thu Hà Nội
Thu Phương xuống sàn diễn hát cùng Phương Thanh Mùa thu Hà Nội cũng là một không gian âm nhạc chẳng thể thiếu trong sự nghiệp ca hát của Thu Phương. Nên phải bắt đầu lại một lần nữa từ tràng vỗ tay của khán giả. Sàn diễn Mùa Thu của Phương tối giản như chẳng thể tối giản hơn.
Khó có thể trình bày cảm xúc khi nhìn cô giản đơn trên sân khấu. Ngồi hát Hoa sữa cùng âm thanh độc nhất của đàn guitar.
Chưa bao giờ và ca khúc mới anh viết cho cả hai người: Hai chúng ta. Xen vào đó là những ca khúc chỉ dừng ở mức quen thuộc với chủ đề về biển: Thuyền và biển. Cô bắt đầu khóc. Khán giả mới nhìn thấy Thu Phương của ngày xưa.
Với nhiều ca khúc hit còn mãi cho đến hiện thời. Cho tôi lại từ đầu. Bay đi cánh chim biển. Không người dẫn dắt. Cố nhiên. Chỉ có tiếng hát cất lên thay cho mọi sự mào đầu. Để rồi cả ba ôn lại thời niên thiếu trong một căn nhà nhỏ ở Hải Phòng. Còn lại. Tuốt chương trình gần như giao hội vào giọng hát. Trong đó. Vẫn nội lực và có một chút gì da diết hơn xưa.