Có thêm tài xế riêng và anh bắt đầu “đổ đốn”
Cô chỉ là một nhân viên bình thường.Về nhà tra hỏi anh. Phần vì mệt. Phần vì mọi người chúc rượu mừng. Giờ ăn trưa cô theo chân anh thì thực sự sốc khi thấy anh ôm eo một cô gái bước vào một nhà hàng qua.
Dù sao ngay từ đầu cô là người chủ động tiến công anh. Hạnh bắt đầu tiều tụy dần. Cô sửng sốt hết sức rằng anh đã không còn tương hỗ với những cô gái kia nữa. Cảnh tượng anh cùng người tài xế quấn lấy nhau ngay trong chiếc ô tô ở gara vườn sau là lời giảng giải cho mọi câu hỏi mà cô đặt ra.
Nhưng vẫn âm thầm theo dõi cuộc sống của anh. Anh không thẳng về nhà. Cô nhờ nhờ đoán rằng có điều gì khúc mắc ở đây? vì sao anh lại không yêu một cô gái nào? Tại sao anh không đụng vào người cô khi có dịp? Ánh mắt anh nhìn cô hay nhìn người phụ nữ khác có gì đó rất lạ?.
Có về cũng chỉ rất khuya mới về. Nhưng dòng cuối cô vẫn gửi dòng tin nhắn mong anh suy nghĩ lại. Nhìn anh lúc nào cũng như giấu một nỗi buồn cô càng bi cảm. Vì sao cô không nhận ra anh là một người đồng tính? Màn kịch anh dựng nên chỉ một mong muốn là đánh tháo cho cả anh và cả cô.
Yêu anh và yêu cầu anh cưới. Sau khi ra đi. Hai người ngủ say như chết và quên béng chuyện động phòng. Ngày anh về. Điều cô ấy ngờ rồi cũng được giải mã. Cô bắt đầu rà soát chồng từ điện thoại. Hạnh gằn từng tiếng một. Cô giận điên lên. Với cô. Cô mờ mờ đoán rằng cuộc sống bên trời Tây dù ngắn nhưng cũng làm anh đổi thay.
Những đụng chạm cơ thể cô cố tình tạo ra chẳng nhận lại được phản ứng nào từ anh. Điều ấy lại khiến cô thêm thần tượng người đàn ông kia. Anh chững chàng hơn hẳn những người đàn ông mà cô từng gặp. Cấu xé anh nhưng anh vẫn như một tượng đá. Ngất ngây cùng hạnh phúc. Chăm nom cho anh không phải bởi anh là người có tiền.
Rồi anh cũng tâm tình rằng anh đã gặp một cú sốc trong tình ái và giờ anh khó có thể bắt đầu lại với một người con gái khác. Và Hạnh như ngẹt thở khi nghĩ đến điều đó. Nhưng rồi. Nằm trong căn nhà rộng thênh thang. Thế là hai người lại xa nhau.
Anh được thăng chức lên làm phó giám đốc. Điều đó không làm Hạnh bỏ cuộc. Mùi rượu nồng nực và chỉ nói với Hạnh rằng “bận tiếp khách”. Một trưởng phòng kinh dinh. Cô phải cám ơn anh hay hận anh đây? BTV. Rằng cô yêu anh rất nhiều. Tôi chưa đủ ê chề hay sao mà anh nỡ đối với tôi như vậy?. Nhưng anh chỉ buông đúng một câu: “Ly hôn đi. Cô vẫn yêu anh. Bao lăm cô gái đến với anh cô đều biết.
Anh đi khỏi nhà và không quay lại. May mắn cô được anh nhận vào làm. Ngày Hạnh chân ướt chân ráo mới ra trường. Có chức. Cô gái tỉnh lẻ chật vật đi tìm việc thì gặp anh. Một mẫu đàn ông lý tưởng mà cô khao khát muốn có. Cô tìm một công việc khác. Buồn cũng có nhưng cô vẫn tự yên ủi và chờ ngày chồng về. Có chồng lạt lẽo cũng như thường. Rồi cô quyết định ra đi. Cô sững sờ khi nhìn thấy những hình ảnh nhạy cảm giường chiếu của anh và một người đàn bà trong điện thoại của anh.
Hạnh đồ rằng anh đã rất khổ cực khi phải lừa dối cô như vậy (ảnh minh họa) Rồi tình ái của cô cũng cảm hóa được anh sau 2 năm làm việc cùng nhau. Bao nhiêu ngày tháng bên anh. Nỗi buồn sâu kín chẳng biết tỏ cùng ai. Đám cưới diễn ra như mơ với rất nhiều khách mời. Tôi không yêu cô”. Là sếp cô mà chỉ đơn giản cô muốn xóa đi những bất hạnh mà anh đã từng có trong quá cố.
Đêm tân hôn. Những cô gái kia đều bị anh từ khước. “Tôi làm vợ anh chưa một giây phút được đúng nghĩa. Làm vợ hơn 2 tháng nhưng cô chưa một lần được làm chuyện vợ chồng. Giờ đây sau bao gắng cô không nhận được gì thì cô cũng sẽ là người ra đi.
Gia đình hai bên. Sau khi thành thân thì anh có đăng kí một lớp đào tạo ngắn hạn ở nước ngoài. Nhưng cũng chung căn số với cô. Đau xót chì chiết anh. Cô cuộn tròn khổ cực trong nước mắt. Hạnh chan chứa trong ái tình. Cô nhắn với anh rằng sẽ ra đi để anh được tự do và hạnh phúc với những gì anh muốn. Và chắc rằng anh có người phụ nữ khác bên ngoài. Tuổi trẻ tài cao. Nói rồi.
Đến trương mục nhà băng và theo dõi anh. Nhưng với anh. Anh là một thần tượng. San sẻ với nhau những chuyện đời thường.