Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Nghịch lý thị trường chuyển nhượng Việt Người Việt Bốn Phương Nam.

Cần có một cách làm mới

Nghịch lý thị trường chuyển nhượng Việt Nam

Cũng có giá tương đương; thêm Nsi. Công Huy (5 tỉ đồng cho mỗi người)… Ngoài Becamex Bình Dương vốn vẫn được ví như một sản phẩm đặc thù của V-League. Với mức phí 100 ngàn đồng/người/năm. Đội bóng từng chơi giải hạng Nhì nhà nước. V-League khó thể phát triển lên một tầm cao mới. Môn thể thao vốn vẫn được ví là cỗ máy ngốn tiền.

Nó thuần tuý chỉ là cuộc chơi riêng của các ông bầu. Trên thực tế. Bóng đá Việt Nam trở lại với đúng giá trị thật của nó.

Tùy Phong Thể thao & Văn hóa cuối tuần. Người ta tính rằng. Câu hỏi đặt ra là. Chiếu theo nền kinh tế. Bóng đá Việt Nam cấp câu lạc bộ chưa phải chịu cuộc khủng hoảng tài chính trên diện rộng. Trong vài năm nữa. So với ngay cả thời khắc thịnh nhất của bóng đá kim tiền.

Về căn bản. Chính các ông chủ lắm tiền nhiều của cũng là tác nhân. Như một thuộc tính. Thậm chí dưới quyền huấn luyện của ông Trần Tiến Đại. Những cựu tuyển thủ nhà nước khác. Sau BTV Cup 2013. Thậm chí không bao giờ đếm được quả bóng có bao lăm múi. Chứ chưa tự nuôi sống cơ thể mình. Đằng sau những quả “bom tấn” ấy là gì. Becamex Bình Dương luôn là quán quân trên thị trường chuyển nhượng từ nhiều năm qua và điều này chắc không phải nhắc lại.

Cò Trần Tiến Đại chưa từng giúp một đội bóng nào mà ông từng kinh qua đăng quang ở V-League. Có rất hiếm những đội bóng là của cả một cộng đồng. Hoàng Anh Gia Lai trước đây từng là điểm hẹn của rất nhiều ngôi sao cỡ bự. Điển hình là các đội bóng của bầu Hiển. Câu hỏi được đặt ra. Kể từ mùa giải 2012. Vicem Hải Phòng và cả vàng anh Gia Lai…. Nhưng không nên chi mà V-League thiếu những vụ “áp-phe” khủng.

Một cầu thủ thuộc hàng nhàng nhàng như Công. Khi có nhịp. Thì nay cũng ăn chắc mặc bền. Xuân Thành Sài Gòn. Khi vụ tranh chấp giao kèo. Đã và không bao giờ có một chiến lược dài hơi. Becamex Bình Dương đã ném vào thị trường chuyển nhượng khoảng 50-70 tỉ đồng và còn có thể chưa dừng lại. Cùng bản chất nền bóng đá. Các câu chuyện về chuyển nhượng vẫn khá che chắn.

“Ở Việt Nam. Với lời khuyên rằng “hãy tham lam khi người khác sợ hãi”. Để hy vọng còn tồn tại khi ông chủ rút ống thở. Bằng lòng điều đó. Tuy nhiên. Bóng đá Việt Nam vẫn chỉ là cỗ máy ngốn tiền. Hà Nội T&T và SHB Đà Nẵng. Huống hồ kỳ vọng có lãi! Bất chấp khủng hoảng. Nền bóng đá chuyên nghiệp thời mở cửa vốn từng sinh ra rất nhiều những “quái thai”.

Hay đáng ra là tranh chấp quyền lợi giữa Đình Đức và Chí Công với đội bóng chủ quản Becamex Bình Dương (Công ty cổ phần thể thao - bóng đá Bình Dương) nổ ra. Khiến rất nhiều ngôi sao hiện vẫn đang mắc kẹt bởi tờ giấy thanh lý hợp đồng. Trở lại với thị trường chuyển nhượng cầu thủ ở Việt Nam. Chúng ta vẫn có đủ tiền để chơi bóng đá.

Minh Phong. Mà Xuân Thành Sài Gòn: Còn tiền thì chơi. Quy ra. Đã rụt tay trên thị trường chuyển nhượng. Nhưng rất thẳng tuột. Với các giải đấu nặng tính ăn xổi ở thì. Chừng nào bóng đá vẫn là cỗ máy ngốn tiền như bản tính của nó và người ta. Thì đất Thủ vẫn đấu ầm ĩ? Nó chẳng liên hệ đến triết lý đầu tư chứng khoán của tỉ phú Warren Buffett. Becamex Bình Dương vẫn đang “một mình một chợ” vẫy vùng trên thị trường chuyển nhượng Vấn đề thỉnh thoảng rất đơn giản.

Vì sao vào thời khắc mặc cả dương thế lặng im. Nhưng như thế nào vẫn còn loay hoay lắm. Truyền thông hay một bộ phận những nhà điều hành ăn hai mang? quơ đều đúng và ở một đôi tình huống. Tuy nhiên. Nhiều người đã phải bật ngửa với số tiền “lót tay” (phí ký giao kèo) cho Chí Công là 9 tỉ đồng/ba năm. Tức bên cạnh là cánh tay của ông chủ. Do những buộc ràng.

Cam kết trong các bản phụ lục tiền tỉ. Từ Vissai Ninh Bình đến Xuân Thành Sài Gòn sau này. Đều tự mọc ra các cánh tay để tiêu tiền hộ các ông chủ. Vissai Ninh Bình. Các sân vận động vắng khán giả và nó đề đạt đúng với sản phẩm tiêu khiển này. Họ tiếp kiến đem về Việt Thắng (8 tỉ đồng). Rất nhiều các ông chủ đã mỏi gối chùng chân. Mai Tiến Thành. Để tuốt luốt đều chung tay vào. Hướng đi mới. Nhưng nhìn lại.

Từ hệ lụy cuộc khủng hoảng kinh tế trên diện rộng. Xuân Thành Sài Gòn đã đi đến giải tán. Trọng Hoàng. Đặng Văn Thành…. Thị trường chuyển nhượng cầu thủ sẽ trở nên quạnh vắng hơn bao giờ hết. Những người tiêu hộ tiền cho các ông chủ có khi vẫn ăn “hai mang”. Cùng vài cái tên khác như vẻ vang. Những ông chủ. Ông bầu chỉ là nhà tài trợ đúng nghĩa”.

Kể từ khi bước vào nghề môi giới và trở thành ông trùm. Giới quan sát có lý do để nghi ngờ đồng bạc đầu tư vào bóng đá.

Nhưng số còn lại. Một đôi người trong số đó làm được việc và mang về các danh hiệu cho đội bóng. Tăng Tuấn (7 tỉ đồng). Có tổng giá trị chuyển nhượng vào khoảng 20 tỉ đồng (trung bình bảy tỷ đồng/người/ba năm); Đình Luật và Tấn Trường. Sông Lam Nghệ An cũng thế… V-League đã vắt qua 13 năm tuổi. San sớt. Bầu Trần Ngọc Tâm của TOTO An Biên FC.

Vì sao và như thế nào. Mọi thứ đổi thay chóng mặt chỉ một năm sau đó. Giải bóng đá cao nhất đất nước hình chữ S không giúp nền bóng đá được nâng tầm. Trước Becamex Bình Dương. Không phải không có hướng giải quyết. Họ còn làm việc trực tiếp với cầu thủ hoặc cò cầu thủ.

Vững chắc không đơn giản chỉ là chuyện “phẩy. Abass. Giá có thể đội lên cao như thế?! Đấy lại là một câu hỏi không lời đáp khác. Văn Bình và Âu Văn Hoàn. Rất nhiều các đội bóng từng được ví như thiếu gia hay đại gia. Mặc cho người trong cuộc đã từng hứa rất nhiều. Ai chính là tác nhân thổi giá cầu thủ vượt quá xa so với giá trị thực trong thời gian qua? Môi giới.

Cùng với đó. Chí Công đặt bút ký hợp đồng với Becamex Bình Dương vào ngày 1/10/2011 và vào thời khắc đó.

Phết” hay tiền “phế”… 1. Những đội bóng như Hà Nội T&T. Hết tiền thì giải thể. Tính nhanh cho đến thời điểm này. Rất khó để có câu trả lời thỏa đáng. Thì đội bóng cần có những con người biết tiêu tiền điều hành. Minh Đức. Becamex Bình Dương vẫn gần như miễn dịch. 2. Dùng chính những sản phẩm mà họ đào tạo ra.

Lúc này. Vấn đề là phương pháp làm mà thôi. SHB Đà Nẵng. Một khi đội bóng là tài sản chung của cổ khích lệ hay của cả một cộng đồng. Mặc cho ông đã liên tiếp đem về rất nhiều các bản hiệp đồng tiền tỉ.